Chính "thiện cảm" này đã "tạm ứng niềm tin" cho tôi.
Từ ngày đó, mỗi hành vi, lời nói khi giao tiếp với đồng nghiệp, với phụ huynh và học sinh tôi đều cố gắng sống vui tươi, hòa đồng và chấp nhận một chút thiệt thòi vì Danh Chúa Giêsu.
ĐTC PHANXICÔ: Một Tháng Trong Cương Vị Giáo Hoàng
Thế
là đã một tháng trôi qua, sau ngày vị Giáo Hoàng thứ 266 của Giáo Hội Công giáo
cất tiếng chào toàn thể thế giới tại quảng trường thánh Phê-rô. Chỉ với một thời
gian ngắn, nhưng cái tên Đức Thánh Cha Phanxicô đã đi vào trái tim của nhiều
người. Ngài đã làm rung động trái tim họ với sự đơn sơ, khiêm tốn và nhân hậu.
Tất cả tín hữu Giáo Hội Công Giáo trên toàn thế giới vui mừng tạ ơn Thiên Chúa
vì đã ban Đức Thánh Cha Phanxicô cho Giáo hội trong thời điểm khó khăn này.
Ngay từ lần gặp đầu tiên, ngài để lại dấu ấn trong lòng mọi người khi xin những
người hiện diện tại Quảng trường thánh Phê-rô cầu nguyện cho vị Giám Mục Rô-ma
của họ, trước khi ban phép lành cho họ.
Một
ngày sau khi đắc cử, Đức Thánh Cha đã đến Vương Cung Thánh Đường Đức Bà Cả để cầu
nguyện. Vị Giám Mục Rô-ma mang theo một bó hoa nhỏ để dâng kính Đức Mẹ. Một cử
chỉ đơn sơ nhưng thể hiện lòng sùng kính Đức Mẹ của vị Tân Giáo hoàng. Vào buổi
chiều hôm đó, đức Tân Giáo Hoàng đã cử hành thánh lễ đầu tiên tại nhà nguyện
Sistina với các Hồng y tham dự Mật nghị. Trong bài giảng của mình, ngài nói về
ba động từ: bước đi, xây dựng và tuyên xưng. Ngài khẳng định rằng: trung tâm điểm
đời sống của người môn đệ chính là thập giá Đức Kitô. Ngài nhấn mạnh:
Khi chúng ta bước đi mà không có Thánh Giá, khi chúng ta xây dựng
mà không có Thánh Giá và khi chúng ta tuyên xưng một Đức Ki-tô không có Thánh
Giá, chúng ta không phải là môn đệ của Chúa: chúng ta là những người trần tục,
chúng ta là Giám mục, Linh mục, Hồng y, Giáo hoàng, nhưng không phải là môn đệ
của Chúa. (Bài giảng trong thánh lễ với các Hồng y, ngày 14 tháng 3- Bản Dịch của
Cha Vương Đình Khởi, ofm)
Trong
những ngày sau đó, khi giải thích lý do tại chọn Thánh Phanxicô Át-xi-di làm đấng
bảo trợ cho triều đại giáo hoàng của mình, ngài đã cho thấy tình yêu đặc biệt của
mình dành cho người nghèo, những người nghèo khổ nhất.
Và hai chữ “người nghèo” đã nhập cuộc ở đây. Rồi bỗng nhiên sự
liên hệ tới người nghèo làm tôi nghĩ tới thánh Phanxicô At-xi-di. Rồi tôi nghĩ
tới chiến tranh, …Và Phan-xi-cô là người của hòa bình. Và như thế cái tên
Phan-xi-cô đã đi vào lòng tôi: Phan-xi-cô At-xi-di (Gặp gỡ các nhà báo, ngày 16
tháng 03- Bản dịch của Cha Nguyễn Công Đoan, sj).
Đức
Thánh Cha Phanxicô trải qua Chúa Nhật đầu tiên như một cha xứ bình thường. Ngài
dâng lễ tại một giáo xứ nhỏ trong khuôn viên của Tòa thánh. Sau thánh lễ, ngài
đã đứng ở cửa ra vào khoảng 30 phút để chào thăm tất cả mọi người tham dự thánh
lễ. Dù thời gian đã khá muộn, nhưng ngài vẫn muốn nán lại để gặp gỡ hết mọi người.
Dường như ngài khao khát ôm trọn toàn thể con chiên của mình, đặc biệt là những
người nhỏ bé và yếu đuối nhất. Sau đó, đúng 12 giờ trưa, trong buổi đọc Kinh
truyền tin đầu tiên, trước hơn 100 ngàn tín hữu, Ngài đã say sưa nói về lòng
thương xót Thiên Chúa – một chân lý đức tin tuyệt đẹp đối với đời sống Kitô hữu
chúng ta.
Thiên Chúa không bao giờ mệt mỏi tha thứ cho chúng ta, không bao
giờ! Và vấn đề của chúng ta là gì? Thưa, vấn đề là chúng ta chán nản, chúng ta
không muốn, chúng ta không mong muốn sự tha thứ. Ngài không bao giờ bỏ cuộc,
không bao giờ! Thiên Chúa là người cha yêu thương luôn tha thứ. Ngài có một
trái tim đầy lòng thương xót dành cho tất cả chúng ta (Angelus, 17 tháng 3).
Hai
ngày sau đó, vào ngày lễ kính thánh Giuse, bổn mạng của Giáo Hội Hoàn Vũ, Đức
Thánh Cha đã cử hành Thánh Lễ Khai Mạc sứ vụ Phê-rô của mình. Trước thánh lễ, Đức
Thánh Cha đi bằng xe jeep mui trần để chào thăm các tín hữu. Thỉnh thoảng ngài
dừng lại để chúc mừng các tín hữu và ôm hôn các trẻ em. Rồi khi nhận ra có một
người khuyết tật phía trước, ngài đã bước xuống xe, ôm hôn và chúc lành cho
anh. Đức Thánh Cha thật gần gũi, ngài như một người cha, muốn ôm hôn con mình với
tất cả tình yêu mến. Trong bài giảng, khi nói về sứ mạng của thánh Giuse, ngài
liên hệ đến sứ mạng của chính ngài, đó là sứ mạng bảo vệ con người, bảo vệ nhau
và bảo vệ toàn thể tạo vật. Và như thế, quyền bính của Giáo Hoàng cũng như toàn
thể chúng ta lãnh nhận từ Thiên Chúa là để phục vụ. “Chúng ta đừng bao giờ quên rằng
quyền bính đích thực là sự phục vụ, và cả Giáo Hoàng nữa, để thi hành quyền
bính, cũng phải ngày càng tiến sâu hơn vào sự phục vụ đó với đỉnh cao sáng chói
của nó nơi Thánh Giá”(Bài giảng trong Thánh lễ Khai mạc sứ vụ Phê-rô, ngày 19
tháng 3 - Bản Dịch của Cha Vương Đình Khởi, ofm).
Một
trong những công việc phục vụ con người mà ngài phải thực thi đó là trở thành
người bắc nhịp cầu, người thăng tiến hòa bình. Thánh Phanxicô At-xi-di là người
xây dựng hòa bình, và khi chọn danh hiệu Phanxicô, Đức Thánh Cha đã muốn đi
theo con đường của thánh nhân. Đây là điều mà ngài tâm niệm và ao ước thực thi
với trọn con tim mình. Trong buổi tiếp kiến với các đoàn ngoại giao cạnh Tòa
Thánh, ngài đã chia sẻ:
Chính vì thế tôi ước mong rằng cuộc đối thoại giữa chúng ta sẽ
giúp xây dựng nhịp cầu nối kết con người, theo cách thức mà mọi người có thể nhận
ra nơi người khác không phải là kẻ thù, không phải là một địch thủ, nhưng là một
người anh, người chị được chào đón và yêu thương (Gặp gỡ các Đoàn ngoại giao,
ngày 22 tháng 3).
Một
ngày sau, một sự kiện đã đi vào sử sách: Đức Thánh Cha Phanxicô gặp Đức Biển Đức
16 tại Castel Gandolfo . Đây là lần đầu tiên
trong lịch sử Giáo hội một Giáo hoàng ôm hôn Giáo hoàng danh dự. “Lần đầu hai
Giáo Hoàng chung một bàn quỳ trước mặt Chúa Giêsu Thánh Thể trong Nhà Tạm, lần
đầu hai Giáo Hoàng ngồi nói chuyện với nhau, lần đầu hai Giáo Hoàng ngồi ăn với
nhau”. Cuộc gặp gỡ này trở nên đặc biệt hơn khi nó diễn ra vào thứ bảy trước
khi bước vào tuần thánh. Hôm sau, vào ngày Chúa Nhật Lễ Lá, với sự hiện diện
đông đảo các tín hữu, đặc biệt là các bạn trẻ, Đức Thánh Cha đã lên tiếng khích
lệ họ:
Chúng ta đừng để bị cướp đi niềm hy vọng! Chúng ta đừng để bị tước
mất niềm hy vọng! Niềm hy vọng chính Chúa Giêsu ban cho chúng ta! (Chúa Nhật Lễ
lá, 24 tháng 03).
Vào
ngày thứ 5 Tuần thánh, tại một nhà nguyện nhỏ và đơn sơ trong nhà tù, Đức Thánh
Cha đã tự mình làm những cử chỉ mà Đức Giê-su đã thực hiện hơn 2000 năm trước.
Ngài đã cúi xuống để rửa chân cho 12 thiếu niên, trong đó có hai thiếu nữ và
hai người Hồi giáo. Sau khi rửa chân, ngài lau sạch và hôn chân của các em,
ngài đã thực hiện một cách hữu hình và sống động điều ngài đã từng nói: “người
làm lớn nhất, phải là người phục vụ”. Vào buổi sáng hôm đó, Đức Thánh Cha đã
dâng thánh Lễ Dầu với hàng giáo sĩ trong giáo phận của ngài. Trong bài giảng,
ngài mời gọi mọi người hãy ra khỏi mình để đi vào các biên cương, nơi con người
phải chịu đau khổ nhất. Một người mục tử tốt lành phải là người biết và hiện diện
với con chiên của mình.
Đây là điều tôi xin anh em: anh em hãy làm những mục tử với
“hương thơm của đoàn chiên”, hương thơm này phải được người ta cảm nhận (Bài giảng
trong Thánh lễ Dầu, ngày 28 tháng 03).
Và
một người mục tử cần biết rằng “Thập
giá của Đức Ki-tô là Lời của Thiên Chúa, nơi đó Thiên Chúa đã chiến thắng sự dữ
của thế gian”. Đó là lời Đức
Thánh Cha đã nói tại buổi đi đàng Thánh Giá trọng thể tại Hí trường Colosseo
vào ngày thứ sáu Tuần thánh. Đó chính là nguồn mạch hy vọng của mọi người Kitô
hữu, vì nhờ tình yêu, Đức Giê-su đã chiến thắng sự chết. Và trong niềm vui Phục
sinh, Đức Thánh Cha Phanxicô đã tuyên bố cho toàn thể thế giới rằng: Đức Giê-su đã sống lại. Và ngài
nhắn nhủ với mọi tín hữu rằng, hãy để Đức Giê-su phục sinh biến đổi đời sống
mình.
Chúng ta hãy đón nhận ân sủng của Đức Giê-su phục sinh! Hãy để
cho lòng từ bi của Thiên Chúa đổi mới chúng ta, hãy để cho Đức Giê-su yêu
thương chúng ta, hãy để cho đời sống chúng ta được biến đổi nhờ vào quyền năng
của tình yêu Thiên Chúa. Và chúng ta hãy trở thành khí cụ của lòng từ bi ấy, trở
thành những máng thông chuyển qua đó Thiên Chúa tưới gội trái đất, bảo vệ toàn
thể công trình sáng tạo và làm cho công chính và hòa bình được nở hoa (Sứ Điệp
Phục Sinh, ngày 31 tháng 03).
Trong
niềm vui phục sinh, Ngài mời gọi mọi tín hữu hãy đi truyền giảng Tin Mừng, đó
là sứ mạng của mọi người. Trong buổi Yết kiến chung ngày 3 tháng 4, ngài nhắn
nhủ cách riêng với các người nữ rằng:
Điều này thật đẹp, và điều này nói lên sứ mạng của những người nữ,
các bà mẹ, các cụ bà. Hãy nêu chứng tá cho con cháu của mình rằng Chúa Giê-su
đang sống, Ngài hằng sống, Ngài đã chỗi dậy. Các bà mẹ và các chị phụ nữ, hãy tấn
tới với chứng tá ấy! (Yết kiến Chung, ngày 03 tháng 04).
Cuối
cùng, vào ngày hôm qua, 12 tháng 4, sau một tháng trên cương vị Giáo Hoàng, Đức
Thánh Cha Phanxicô đã gặp gỡ và cảm ơn Đức Hồng Y Quốc Vụ Khanh và toàn thể
nhân viên làm việc trong Phủ Quốc Vụ Khanh, với những lời lẽ đơn sơ diễn tả tâm
tình biết ơn của ngài như sau:
Tôi biết rằng trong những ngày này – ngày mai là tròn một tháng
– anh chị em đã phải làm việc cật lực hơn, và cũng làm thêm nhiều giờ hơn. Và
anh chị em không được trả thêm cho những giờ “tăng ca” này, vì anh chị em đã
làm việc bằng cả tấm lòng mình và điều ấy chỉ có thể được trả bằng lời “cảm
ơn”, một lời “cảm ơn” đến từ sâu thẳm con tim, đúng không? Vì thế hôm nay tôi
muốn đến đây để chào thăm và cảm ơn từng người một vì tất cả công việc mà anh
chị em đã làm.
Tạ
ơn Thiên Chúa đã ban cho Giáo Hội Công Giáo Đức Thánh Cha Phanxicô. Chúng ta
cùng cầu nguyện cho Đức Thánh Cha, xin Chúa đồng hành và chúc lành cho ngài và
cho sứ mạng của ngài trọng nhiệm vụ dẫn dắt Giáo hội là Hiền thê của Đức
Giê-su. Lạy Mẹ Maria là Mẹ của Giáo Hội, xin Mẹ luôn gìn giữ và nâng đỡ Đức
Thánh Cha.
Nguyễn Minh Triệu sj
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét